Thắng mới 27 tuổi nhưng đã có đến cả chục mối tình vắt vai. Một con số mà có khi, những người đàn ông ở độ tuổi trưởng thành, chững chạc cũng chưa chắc đã đạt đến được. Những mối tình cứ thế nối đuôi nhau đi qua và chẳng mối tình nào có thể ở lại bên Thắng. Lý do thì cũng khá đơn giản, người yêu tốt nhưng Thắng rất tiếc, Thắng chưa có ý định lấy vợ.
Ảnh minh họa
Mấy cô người yêu của Thắng thật ra cũng chẳng phải hạng ngu đần gì, Họ cũng đã cố gắng tìm cách úp sọt Thắng rồi đấy chứ. Nhưng kết quả họ nhận lại vẫn là công cốc vì Thắng quá gian manh, xảo quyệt. Họ cũng chẳng có quyền gì mà thưa kiện Thắng, lý do cũng đơn giản là vì, tình yêu này không có sự ép buộc, tất cả là do họ tự nguyện. Mà đã gọi là tự nguyện thì còn đòi pháp luật, đòi công bằng ở đâu ra nữa.
Các cô gái tự nhủ cần phải tránh xa Thắng như tránh tà vậy. Ấy nhưng chẳng biết Thắng dùng chiêu bài gì mà sau một thời gian tán tỉnh, cưa cẩm, họ đều ngoan ngoãn sa hết vào lưới tình của Thắng hết cả. Thắng thấy tự hào về bản thân mình vô cùng. Vào một ngày nắng đẹp, Thắng vừa chia tay mối tình thứ 9 được gần một tháng thì Linh xuất hiện. Vóc dáng hoàn hảo ẩn sau khuôn mặt ngây thơ, baby của Linh đã khiến Linh trở thành con mồi tiếp theo của Thắng.
Nhìn khuôn mặt ngây thơ, nhắc đến cái gì cũng ngơ ngác của Linh, Thắng đắc ý lắm. Phải, Linh không biết cũng đúng thôi, Linh mới có 18 tuổi mà, còn chưa trải nghiệm nhiều. Nhưng như thế cũng tốt, Thắng sẽ thỏa ý được điều khiển Linh. Thắng đâu có ngờ được rằng “vỏ quýt dày, ắt có móng tay nhọn”.
– Mày đã thịt được con bé đó chưa? Nó mới 18, chắc chắn là còn zin đấy!
Nghe thằng bạn thân nói, Thắng lại thấy lạ. Bình thường, một cuộc tình, Thắng chỉ mất nhiều nhất là một tháng để theo đuổi và một tháng sau hầu như là đã đưa được các cô gái lên giường với mình. Nhưng lần này khác quá. Ở bên Linh, nhìn thấy nụ cười trong trẻo, ánh mắt ngây thơ, bị những câu nói ngây ngô của Linh làm cho vui vẻ, bình yên lắm nên Thắng quên tiệt đi cái chuyện kia.
– Chắc em ấy cao tay quá, mày không làm ăn gì được chứ gì? – Thằng bạn lại tiếp tục
Tự nhiên Thắng thấy bản lĩnh đàn ông bị xúc phạm. Một người luôn vỗ ngực tự hào về tình trường như Thắng, làm sao mà thua trước một cô bé 18 được. Được, đã thế, thì Thắng phải làm chuyện đó để lũ bạn biết, Thắng không tầm thường. Thắng chuẩn bị kế hoạch chu đáo lắm, thậm chí còn đưa Linh về nhà mình ra mắt để lấy sự tin tưởng của Linh kia mà. Bố mẹ Thắng quý Linh ra mặt, cứ giục cươi mặc cho Linh mới 18. Lúc này, Thắng chỉ có một ước mong lớn nhất là có được Linh, thể hiện đẳng cấp riêng. Và rồi…
– Anh mệt quá, hình như cảm rồi, em ơi mình vào nhà nghỉ phía trước đi để anh nghỉ ngơi chút nhé, rồi anh đưa em về. – Thắng vờ mệt mỏi
– Nhưng em sợ… – Linh ngập ngừng
– Sợ anh làm gì em ư? Anh xin thề là vào đó chỉ nghỉ ngơi. Trái lời thề, anh sẽ cưới em luôn được chưa? – Thắng thề thốt
Linh mỉm cười, nhìn Thắng đồng ý làm Thắng vui sướng tột độ. Rồi trong lúc Thắng gọi thủ tục làm phòng thì Linh ra ngoài gọi điện thoại cho ai đó cười khúc khích. Dụ được Linh vào nhà nghỉ rồi thì bắt Thắng thề thốt gì Thắng chẳng thề cơ chứ. Và Linh hãy cứ yên tâm là sau khi xuống khỏi giường, Linh đi đường Linh, Thắng đi đường Thắng. Thắng cười nhếch miệng cho cái suy nghĩ ấy. Cánh cửa nhà nghỉ, Thắng vồ vập ngay vào Linh. Linh không chống cự khiến Thắng không nghi ngờ mà lại vui sướng. Ngờ đâu…
Thấy sự trong trắng của Linh, Thắng sung sướng nhảy cẫng lên. Thôi thì vì sự trong trắng đó, Thắng sẽ đưa Linh về nhà rồi mới đá Linh sau cũng được. Dù cho bản thân Thắng lúc này, thấy tội lỗi lắm.
Đường về nhà Linh có phải đi qua nhà Thắng. Và đi gần đến nhà mình, Thắng thấy lạ khi trước cửa nhà có cái rạp gì to lắm, nhìn đỏ rực thế kia thì chỉ có thể là rạp cưới mà thôi. Nhà hàng xóm con cái cưới hết rồi, chả nhẽ có người tái hôn. Còn nhà Thắng, bố mẹ chỉ có mình Thắng thôi. Cái rạp cưới kia, là thế nào chứ. Quên luôn cả chuyện đưa Linh về, Thắng hốt hoảng dừng xe trước cửa nhà thì bố Thắng chạy ra, đon đả:
– Hai đứa về rồi hả? Gớm, đồng ý cưới mà chẳng nói cho bố mẹ biết gì cả. Cái rạp này bố thuê gấp nên nhìn nó không được lung linh, sang trọng lắm. Hai đứa cố gắng nhé!
Thắng chưa hết bàng hoàng thì mẹ Thắng đã chạy đến, kéo tay Linh:
– Thế nào con dâu ngoan, liệu cuối năm mẹ có cháu bế không?
Thắng ngơ ngơ như thằng bị ngã cây, quay sang nhìn Linh. Kinh bụm miệng cười rồi hắng giọng:
– Anh nói sẽ cưới em sau khi anh có được em còn gì. Sợ anh quên nên em làm hộ anh luôn ấy mà.
Thắng bàng hoàng, ngơ ngác, vẫn chưa thể hiểu nổi chuyện động trời gì đang xảy ra. Thắng đâu ngờ Linh chẳng phải là cô gái ngây thơ, nai tơ nhưng Thắng vẫn nghĩ. Linh đã đánh trúng vào tâm lý của bố mẹ Thắng, mong Thắng lập gia đình, có cháu bế. Một cô gái học thức, dịu dàng, ngoan ngoãn như Linh mà làm con dâu thì họ vui quá rồi còn gì.
Chuyện đã đến nước này rồi, Thắng có muốn chối bỏ trách nhiệm cũng chẳng được nữa. Còn Linh, Linh tin mình đủ sức quản Thắng, lại còn có thêm sự hậu thuẫn của bố mẹ chồng, Linh thắng chắc rồi. Hạnh phúc và bình yên rồi sẽ đến thôi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét